28/09/2009, 10:14 PM
Tối nay tôi hơi mệt nên ra công ty sớm. Trong văn phòng Kinh Doanh hôm nay chỉ có Trực, Giáp và cô bồ của anh ta! Trực đang test con TK02, Giáp đang bán hàng và phỏng vấn cho 2 cô gái (khách mua EDGE). Mọi việc với khách xong xuôi.
Ngay sau đó, Trực đem thiết bị ra để ngoài trời cho nó dễ bắt GPS, rồi quay vào trong kiểm tra nó bắt sóng được chưa. Đúng 9h cô nàng của Giáp chào mọi người về nhà.Hải Trần Sales mới đến. Sau 3 phút, không biết hớ hênh thế nào mà cu Trực ra quay ra ngoài không thấy xe đạp và cô gái đâu! Chời đét ơi, cô ta đạp xe đi về mất tiêu rồi! Thằng Trực ngớ người ra:
Chết rồi, cái thiết bị định vị để trong giỏ xe cô ấy đạp về luôn rồi!
Tôi,Hải Trần và Giáp cười ngã ngựa .
Thằng trực vội mở bản đồ ra coi cô ta đi tới đâu rồi để mà chạy theo với lại! (He he! Cái này méc cười à nha!). Nhìn lên bản đồ thấy cô ta đạp xa tốc độ 15km/h đấy bạn ạ. (Có nhanh quá không nhỉ). Xác định được cô ta đang đi trên đường Trường Chinh. Mà lúc đó quá muộn rồi, cô ta đã quẹo qua đường Phạm Văn Bạch rồi !(Ka ka! Thằng trực đi tới có mò cũng không ra!). Lúc thằng Trực đi thì thằng Giáp ở văn phòng vội alô gấp cho cô ta mà cô ta có chịu bắt máy đâu.(Cô ấy ghét Giáp đó mà! Cứ ung dung đạp như chưa xảy ra chuyện gì! He he). Điện cô ta không được, lập tức Giáp cầm điện thoại Alô cho thằng Trực:
Alô! Trực hả! Chạy qua đường Phạm Văn Bạch ấy!
Mèn đéc ơi! Không biết ổng gọi cho ai mà cứ Alô ala. Lúc thằng trực chạy theo nó có cầm điện thoại theo đâu! Tôi và Hải Trần lại một lần nữa cười ngã ngựa.
Thằng Trực đi 15' rồi chưa thấy quay lại! Chắc ổng chạy lung tung đâu đó rồi! Ka ka!
Lúc này thằng Giáp gọi lại cô bồ một lần nữa mới chịu bắt máy!
Hề hề! Câu chuyện chỉ có như vậy thôi các bạn ạ! Nhưng mà có thật đấy! Đúng là những tình huống thật trớ trêu!
Ngay sau đó, Trực đem thiết bị ra để ngoài trời cho nó dễ bắt GPS, rồi quay vào trong kiểm tra nó bắt sóng được chưa. Đúng 9h cô nàng của Giáp chào mọi người về nhà.Hải Trần Sales mới đến. Sau 3 phút, không biết hớ hênh thế nào mà cu Trực ra quay ra ngoài không thấy xe đạp và cô gái đâu! Chời đét ơi, cô ta đạp xe đi về mất tiêu rồi! Thằng Trực ngớ người ra:
Chết rồi, cái thiết bị định vị để trong giỏ xe cô ấy đạp về luôn rồi!
Tôi,Hải Trần và Giáp cười ngã ngựa .
Thằng trực vội mở bản đồ ra coi cô ta đi tới đâu rồi để mà chạy theo với lại! (He he! Cái này méc cười à nha!). Nhìn lên bản đồ thấy cô ta đạp xa tốc độ 15km/h đấy bạn ạ. (Có nhanh quá không nhỉ). Xác định được cô ta đang đi trên đường Trường Chinh. Mà lúc đó quá muộn rồi, cô ta đã quẹo qua đường Phạm Văn Bạch rồi !(Ka ka! Thằng trực đi tới có mò cũng không ra!). Lúc thằng Trực đi thì thằng Giáp ở văn phòng vội alô gấp cho cô ta mà cô ta có chịu bắt máy đâu.(Cô ấy ghét Giáp đó mà! Cứ ung dung đạp như chưa xảy ra chuyện gì! He he). Điện cô ta không được, lập tức Giáp cầm điện thoại Alô cho thằng Trực:
Alô! Trực hả! Chạy qua đường Phạm Văn Bạch ấy!
Mèn đéc ơi! Không biết ổng gọi cho ai mà cứ Alô ala. Lúc thằng trực chạy theo nó có cầm điện thoại theo đâu! Tôi và Hải Trần lại một lần nữa cười ngã ngựa.
Thằng Trực đi 15' rồi chưa thấy quay lại! Chắc ổng chạy lung tung đâu đó rồi! Ka ka!
Lúc này thằng Giáp gọi lại cô bồ một lần nữa mới chịu bắt máy!
Hề hề! Câu chuyện chỉ có như vậy thôi các bạn ạ! Nhưng mà có thật đấy! Đúng là những tình huống thật trớ trêu!