17/03/2011, 02:09 PM
Ở cái tuổi ấy chắc chắn bạn đã có lần thức nguyên đêm, vậy hãy kể câu chuyện của mình chia sẻ ở đây, kể cả những câu chuyện điên khùng nhất.
Khoảng năm học lớp 6, khu chúng tôi ở nửa nông thôn, nửa thành thị. Một bên là các nhà lắp ghép theo kiểu của Liên Xô (Nga), một bên nhìn ra các lùm cây tre, xoan (Chỉ thấy ở miền Bắc), mít, ổi... và các ruộng rau của khu vười bao quanh bởi vài mảnh tường cổ từ thời phong kiến. Nhà tôi thuộc bên lắp ghép, chỉ bước vài bước qua đường là mớ thực vật um tùm kia, cái mà mỗi khi về đêm mất điện (cúp điện) trờ thành các hình thù kỳ quái, ghê rợn được thêu dệt lung tung trong tâm trí lũ trẻ con chúng tôi. Thời đó đêm nào có điện thật hiếm, mất điện chúng tôi lại tụm 5 tụm 3 nghịch ngợm, trổ tài và thách đố. Đêm nọ, thằng hàng xóm hùng hồn tuyên bố:
"Đố đứa nào dám ngủ qua đêm giữa bãi tha ma sau búi tre kia, hôm sau tao thưởng một gói ô mai 5 hào"
Hồi đó ăn còn chưa có, lấy đâu ra gói ô mai to thế? Tôi chưa kịp xử lý đám dữ liệu đó thì thằng Đức đứng phắt dậy "Để tao! mày nói rồi nhé!". Đức là đứa bạn thân nhất trong xóm và học cùng lớp; Có tiếng là gan lỳ, nhưng lần này thì quá rồi... Ban đêm đi một mình chúng tôi còn không dám ra đường huống chi nằm giữa bãi tha ma (nghĩa địa). Đêm đó thực hiện, nó ko dám ra một mình và rủ tôi đi và ngủ cùng trước sự giám sát của đám trẻ trong xóm. Chẳng nói ra cũng biết, đó là đêm trắng đáng sợ nhất. Đêm trắng đó để thực hiện lời hứa, tình bạn, lòng dũng cảm và một phần thưởng cho hôm sau.
Khoảng năm học lớp 6, khu chúng tôi ở nửa nông thôn, nửa thành thị. Một bên là các nhà lắp ghép theo kiểu của Liên Xô (Nga), một bên nhìn ra các lùm cây tre, xoan (Chỉ thấy ở miền Bắc), mít, ổi... và các ruộng rau của khu vười bao quanh bởi vài mảnh tường cổ từ thời phong kiến. Nhà tôi thuộc bên lắp ghép, chỉ bước vài bước qua đường là mớ thực vật um tùm kia, cái mà mỗi khi về đêm mất điện (cúp điện) trờ thành các hình thù kỳ quái, ghê rợn được thêu dệt lung tung trong tâm trí lũ trẻ con chúng tôi. Thời đó đêm nào có điện thật hiếm, mất điện chúng tôi lại tụm 5 tụm 3 nghịch ngợm, trổ tài và thách đố. Đêm nọ, thằng hàng xóm hùng hồn tuyên bố:
"Đố đứa nào dám ngủ qua đêm giữa bãi tha ma sau búi tre kia, hôm sau tao thưởng một gói ô mai 5 hào"
Hồi đó ăn còn chưa có, lấy đâu ra gói ô mai to thế? Tôi chưa kịp xử lý đám dữ liệu đó thì thằng Đức đứng phắt dậy "Để tao! mày nói rồi nhé!". Đức là đứa bạn thân nhất trong xóm và học cùng lớp; Có tiếng là gan lỳ, nhưng lần này thì quá rồi... Ban đêm đi một mình chúng tôi còn không dám ra đường huống chi nằm giữa bãi tha ma (nghĩa địa). Đêm đó thực hiện, nó ko dám ra một mình và rủ tôi đi và ngủ cùng trước sự giám sát của đám trẻ trong xóm. Chẳng nói ra cũng biết, đó là đêm trắng đáng sợ nhất. Đêm trắng đó để thực hiện lời hứa, tình bạn, lòng dũng cảm và một phần thưởng cho hôm sau.