Bạn chưa đăng nhập hoặc đăng ký. Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký thành viên để sử dụng đầy đủ chức năng của diễn đàn...
Đăng kí Lịch Danh sách thành viên Xem bài mới Xem bài gửi hôm nay Giúp đỡ
[+]
Các bài viết "hot" nhất


Gửi hồi âm 
 
  • 0 bình chọn - 0 Trung bình
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
Đoạn kết có hậu
11/08/2011, 08:29 AM (Bài viết được chỉnh sửa lần cuối lúc: 11/08/2011 11:04 AM bởi tiger74pth.)
Bài viết: #1
Đoạn kết có hậu
Chia tay 2 đứa con thơ và người vợ trẻ, anh lên máy bay tới Đức với nhiệm vụ xây dựng chi nhánh ADA phát triển hệ thống phân phối tại Châu Âu. Thuê văn phòng, mua vật dụng, tuyển nhân viên... chẳng mấy chốc văn phòng này đi vào hoạt động và có được các khách hàng đầu tiên.

Dần dần, thương hiệu ADA lớn mạnh ở Đức, Pháp, Anh, Tây Ban Nha, Ý... khiến văn phòng ngày một mở rộng và đưa ADA lên một tầm cao mới. Anh thật bận rộn và hứng khởi với các thành tựu của mình khiến các lần về thăm nhà ngày một thưa đi: 2 tháng một lần, 3 tháng một lần, rồi sáu tháng một lần... Một mối tình ngấm ngần nảy nở từ đây, và bùng cháy rất nhanh giữa anh và cô trợ lý đắc lực. Mối tình từ sự thán phục, từ việc vượt qua các thách thức đến từ khách hàng khó tính... hay đơn giản từ những cái nhìn, hay chạm vai trong thang máy.

Biết rằng anh đã có gia đình, biết rằng anh thật nghiêm khắc chẳng hiểu sao em vẫn đến với anh. Chuyện gì đến cũng đến, như những kết quả từ tạo hóa khiến họ trở thành những người bạn, người đồng nghiệp và giờ đã đi xa hơn nữa.

Thông tin nội bộ lan xa, một ngày nọ người vợ biết chuyện gọi điện mắng em té tát và một mực bắt anh bay về Việt Nam.

Đúng là anh đã đi quá xa, xa khỏi cái đạo đức Châu Á vốn khép kín và chung thủy. Anh cảm thấy có lỗi với gia đình và đồng nghiệp, nơi mà trước đó anh đã tạo dựng một hình ảnh đẹp trong mắt họ.

Anh bàn giao công việc và xin thôi việc ở ADA, mà về mở một tiệm sửa chữa đồ điện, điện tử vặt trong xóm gần nhà. Ở góc tiệm điện đó có một máy điện thoại bàn màu trắng ngà, nơi mà hàng ngày anh gọi điện cho em ở bên ấy... mối tình đó quá sâu nặng không thể ngăn cản họ gặp nhau qua line điện thoại.

Một lần nọ, cũng khoảng 6, 7 giờ tối, đứa con nhỏ quấn quýt bên anh thì em gọi tới. Nào là giờ này lạnh lắm, công việc bên này rất bận rộn, giá mà có anh ở đây. Anh em nhớ anh lắm, và em rất nhớ anh... Không biết tự bao giờ, vợ anh đứng đó, dựt điện thoại... và la cô ta một tràng...

Từ đó trở đi, anh không còn liên lạc được với em nữa. Nhưng ngày nào anh cũng đều đặn đến cái tiệm của mình cặm cụi sửa cho hết người này đến người khác... chiếc điện thoại đó giờ đã ngả màu vàng mà vẫn chưa một lần em gọi lại kể từ ngày đó.

Anh đến để kiếm tiền ư, hay vì đam mê, hay chỉ vì đợi chiếc điện thoại ở góc nhà rung lên anh cũng không biết nữa. Ngày qua ngày, tiệm thu nạp thêm một ông bạn... và có thêm 2 ông bạn tóc đều bạc. Một lần nọ, khi anh gói ghém đồ đạc chuẩn bị ra về, thì ông bạn gọi anh lại vì có ai đó gọi cho anh.

Đúng là em, cũng kể từ đó đã hơn 30 năm em đã gọi lại! vẫn giọng đó, nhưng chậm hơn và cảm động hơn:
- Anh ơi! em có nguyện vọng cuối cùng muốn xin anh và chị cho phép.
- Ừ! Em cứ nói
- Cuộc tình ngày đó, chúng ta đã có 2 đứa con trai sinh đôi, giờ chúng nó đã có vợ và con của nó. Chúng ta cũng đã lớn tuổi rồi, mà anh và em không biết nay sống mai chết ra sao. Nay em gọi cho anh để chúng nó đc nhận cha, được nhận ông, nhận anh em nó.
- Được! Được em! để anh hỏi bả rồi gọi lại cho em. Số điện thoại của em là...
...

Đoạn kết là 1 người đàn ông, 2 người đàn bà tóc bạc bên cạnh bốn người con cùng con cháu cười đùa chạy xung quanh.


Tôi yêu các bạn.
Tìm tất cả các bài viết của tác giả này
Trích dẫn bài viết này trong bài trả lời
11/08/2011, 10:32 AM
Bài viết: #2
RE: Đoạn kết có hậu
(11/08/2011 08:29 AM)tiger74pth Viết:  Đoạn kết là 1 người đàn ông, 2 người đàn bà tóc bạc bên cạnh bốn người con cùng con cháu cười đùa chạy xung quanh.

Người đàn ông tóc bạc với nụ cười móm mém già nua, hai mắt rưng rưng ngập tràn hạnh phúc. Đứa cháu được sinh ra bên Đức giờ mới được nhận ông, nhìn ông trìu mến vừa có phần xa lạ. "Ông ơi, tóc ông bạc nhiều quá, cháu nhổ tóc sâu cho ông nhé". Ông già mỉm cười khom người xuống cho đứa cháu nhổ tóc bạc. Nhưng nó cứ nhè đầu ông mà bứt nguyên nắm tóc vốn đã ngày càng thưa thớt. Khiến ông kêu lên oai oái "nhẹ thôi, đau!"
- Dậy, dậy đi về anh! Ngủ gì mà say thế!
- Ủa, ừa ừa về thôi!...
- ...

Mấy hôm nay công việc nhiều quá, anh phải thức khuya. 18h30 tại văn phòng công ty, mệt mõi quá anh thiếp đi lúc nào không biết. Trong giấc mơ, anh mơ thấy những điều kỳ lạ vừa thực vừa hư. Miệng lúc cười lúc mếu, chị gọi anh mãi mà anh vẫn ngủ, khiến chị phải nắm tóc mà lôi dậy!
./.

I love you! =))

Sự rèn luyện và học tập không phải là đồ trang sức, mà là vũ khí để chiến đấu trong xã hội ngày nay.
Ghé thăm website của tác giả Tìm tất cả các bài viết của tác giả này
Trích dẫn bài viết này trong bài trả lời
11/08/2011, 10:39 AM
Bài viết: #3
RE: Đoạn kết có hậu
Khi đọc xong, có ai biết thông điệp mà anh Hiếu muốn gởi gắm trong câu chuyện này không????????????HuhHuhHuhHuhHuhHuhHuhHuhHuh
Tìm tất cả các bài viết của tác giả này
Trích dẫn bài viết này trong bài trả lời
11/08/2011, 01:01 PM
Bài viết: #4
RE: Đoạn kết có hậu
(11/08/2011 10:39 AM)Rose Viết:  Khi đọc xong, có ai biết thông điệp mà anh Hiếu muốn gởi gắm trong câu chuyện này không????????????HuhHuhHuhHuhHuhHuhHuhHuhHuh

Chắc ảnh muốn nhắn nhủ anh em ( hay đi) xa cố gắng kiếm được vài thằng nhóc nhổ tóc sâu
=> Thanks anh đã nhắc nhở3D_11

Nothing impossible because impossible itself is I M Possible
Tìm tất cả các bài viết của tác giả này
Trích dẫn bài viết này trong bài trả lời
Được cảm ơn bởi Mr.Phan
Gửi hồi âm 


Chuyển tới diễn đàn:


Bây giờ là: 27/04/2024, 10:11 PM
Pharmaboard Plugins, Cung cấp bởi MyBB, © 2002-2024 MyBB Group.
Convert by nhtera