Bạn chưa đăng nhập hoặc đăng ký. Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký thành viên để sử dụng đầy đủ chức năng của diễn đàn...
Đăng kí Lịch Danh sách thành viên Xem bài mới Xem bài gửi hôm nay Giúp đỡ
[+]
Các bài viết "hot" nhất


Gửi hồi âm 
 
  • 0 bình chọn - 0 Trung bình
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
Làm ăn mày cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. Hehehe
05/03/2010, 05:10 PM (Bài viết được chỉnh sửa lần cuối lúc: 06/03/2010 10:02 AM bởi Mr.Phan.)
Bài viết: #1
Làm ăn mày cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. Hehehe
Có một sự thật mà chúng ta dường như ai cũng công nhận rằng "tri thức quyết định tất cả". Nếu không phải như vậy thì cũng "gần như là quyết định tất cả"! Nếu nói về tầm quan trọng của tri thức thì không biết bao nhiêu mà nói, không biết đến khi nào mới nói hết được. Chỉ biết rằng, tầm quan trọng của tri thức thể hiện ở chỗ: Đến ăn mày cũng cần phải có ....1 bài học hay! Đúng như lời của một ông... ăn mày: "Làm ăn mày cũng phải ăn mày cho nó có khoa học"!

Trước tiên, chúng ta cùng đọc chuyện vui về kinh tế dưới đây rồi sau đó chúng ta cùng bàn tiếp nhé! ^^

"Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Levi's ra khỏi Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt. Câu chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học tại chức kinh tế ở trường. Tôi kể câu chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.
- Xin anh... cho tôi ít tiền đi!
Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau. Ăn mày rất thích kể lể.
- Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Levi's ở Plaza chắc chắn nhiều tiền...
- Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.
- Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. - Ông ta bắt đầu mở máy.
Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:
- Thế nào là ăn mày một cách khoa học?
Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương, nhưng lại sạch sẽ.
Ông ta giảng giải:
- Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoán chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác.
Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện với ông ta đấy thôi.
- Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ. Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế (Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội (Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng... - ...- Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.
Ông ta lấy giọng nói tiếp:
- Ở khu Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại 50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian để tìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.
- Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông? - Tôi căn vặn.
- Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi. Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!
- Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?
- Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần thậm chí có thể 4-500 nghìn.
- Hả? Nhiều vậy sao?
Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:
- Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60% [(70%+50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn. Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.
Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.
- Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.
- Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?
Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.
- Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh. Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ. Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.
- Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!
Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.
- Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người ta cần gì, có phải là cần nhân tài không? Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào: "Hồng ơi, anh yêu em", gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây, thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối. Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.
Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!
- Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác thường vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiền chứ.
Quá chuẩn!
- Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.
- Ối ông cũng có vợ con?
- Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.
Tôi buột miệng:
- Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?"

Câu chuyện kết thúc rồi đó! Thế bài học rút ra được từ câu chuyện này là gì?
Mình ấn tượng bởi câu nói của ông ăn mày này: "Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền?".. Hi hi, quả là lý luận hay thật! Mà cũng đúng, đã làm gì bất kể chuyện gì cũng phải biết suy nghĩ, cũng phải có đầu óc, có như vậy mới mang lại thành công! Nếu không chúng ta sẽ ì ạch và dậm chân tại chỗ..
Cũng phải thán phục một điều rằng nếu đúng như ông ăn mày này nói rằng mỗi ngày kiếm được vài trăm ngàn! Trong thời buổi khủng hoảng kinh tế, ăn mày mà kiếm được như thế, không giỏi sao?
Có thể nói ông ăn mày này có thực có đầu óc và có khả năng phân tích kinh tế! Hình ảnh ông ăn mày đại diện cho một lối suy nghĩ về làm kinh tế, ông cho "ăn mày" là một cái "nghề" chứ không phải một công việc tầm thường, và hơn ai hết, ông yêu thích cái "nghề" ấy! Vì nếu không, một người giỏi tri thức và có khả năng phân tích như vậy hiếm khi chịu đi ăn mày . Chính vì giỏi như thế nên ông ta mới áp dụng được những điều ông biết để phục vụ cho công việc của mình! Đó là ăn mày! Hơn nữa, không hẳn chỉ có Kỹ sư, Thạc sĩ, Cử nhân mới có thể phân tích và áp dụng lý thuyết kinh tế vào công việc của mình! "Ở một khía cạnh nào đó, con người ở bất cứ ngành nghề nào cũng tìm cho mình cách thức đơn giản nhất, ít tốn công nhất mà đem lại nhiều lợi nhuận nhất".
Không biết ông ăn mày này mà chơi cổ phiếu thì như thế nào nhỉ? Lãi hay lỗ nhỉ? hì hì
em bon chen 1 topic, ko lại bảo ADA Hà Nội ko sôi động bằng ADA Sài Gòn, Đà Nẵng. Nhưng bài này hơi dài => Nhiều ý nghĩa => các Sư Phụ, Sư Mẫu, Thúc Thúc, Sư Huynh, Tỉ Tỉ, Đệ Đệ, Tiểu Muội....và các ....Đại K cố gắng đọc hết nhé, rồi comment vào hehehe
Tìm tất cả các bài viết của tác giả này
Trích dẫn bài viết này trong bài trả lời
Được cảm ơn bởi Mr.Phan
05/03/2010, 06:23 PM
Bài viết: #2
RE: Làm ăn mày cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. Hehehe
Nhờ Moonlight bằng mọi cách, tìm ông ăn mày này về để anh em ADA học hỏi mấy hôm (chắc chắn sẽ không thuê ổng luôn được, vì sự nghiệp ăn mày của ổng luôn thịnh bất chấp Mỹ hạn chế nhập dầu mõ, bất chấp chỉ số Dow Jones lên xuống,... ) đặng mà vận dụng vào tình hình kinh doanh của chúng ta hiện nay.
Một bài viết đáng đọc!

Sự rèn luyện và học tập không phải là đồ trang sức, mà là vũ khí để chiến đấu trong xã hội ngày nay.
Ghé thăm website của tác giả Tìm tất cả các bài viết của tác giả này
Trích dẫn bài viết này trong bài trả lời
05/03/2010, 10:23 PM
Bài viết: #3
RE: Làm ăn mày cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. Hehehe
Hay

Nothing impossible because impossible itself is I M Possible
Tìm tất cả các bài viết của tác giả này
Trích dẫn bài viết này trong bài trả lời
06/03/2010, 08:41 AM
Bài viết: #4
RE: Làm ăn mày cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. Hehehe
hehehe, bài viết này Đệ Tử sưu tầm trên mạng, thế mà cũng được cả 2 vị Sư Phụ comment và đánh giá bài viết hay thì quả thực là Đệ Tử vui lắm. Nhưng Sư Phụ Mr.Wall à, chi phí trả cho ông ăn mày này cũng ngang tầm với chi phí mà Việt Nam mời Philip Kotler sang thuyết trình đấy ạ ( 320$/người, có 720 người tham gia => thu được 230,400$. Trả cho ông Philip khoảng 80,000$ (Đệ Tử đoán thế) tương đương bằng 1,5 tỉ VND => Vậy là cũng khoảng 950 con ZTE) Oái, ngất xỉu, thế thì việc kinh doanh ko biết thế nào? hixhix: huh:
Tìm tất cả các bài viết của tác giả này
Trích dẫn bài viết này trong bài trả lời
06/03/2010, 12:11 PM
Bài viết: #5
RE: Làm ăn mày cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. Hehehe
Cảm nhận của bạn sau khi nhìn nhận từ bài viết Moonlight là gì?
Mình cũng chẳng sợ khi đưa ra một quan điểm để cho người khác bàn luận là sai hay đúng. Vậy thì cứ bình luận dưới lăng kính của chính mình.

Nếu trên quan điểm về chuyên môn, về nghề nghiệp thì bài viết thông qua cách phân tích của người ăn mày đánh giá nhìn nhận cái họ có, môi trường (SWOT) và phân khúc để công việc kiếm tiền hiệu quả thì quả là tuyệt vời, chắc rằng đây sẽ là lý thuyết để ngay cả các con người đang làm marketing chuyên nghiệp đồng tình.

Nhưng nhìn nhận với quan điểm xã hội, nghề ăn mày được đánh giá đâu đó ở gần đáy (Chắc trên chộm cắp, cướp, đĩ điếm....chí phèo). Bạn có chịu nổi không khi hàng xóm, xã hội nói với nhau rằng mình là "ăn mày", con cái bạn sẽ phải chịu đựng thế nào khi bạn bè nói rằng mình là con của người "Ăn mày". Cái đáy ở đây nói lên rằng, sau khi đã tìm tòi hết các công việc cao hơn, không còn con đường nào khác mới chọn cái nghề "Ăn mày". Ăn mày không phải là việc xấu, nhưng ăn mày đâu đó đang ăn báo vào xã hội.

Có thể nói rằng, với trình độ phân tích như thế, ngoài các lý do: Sức khỏe, què quạt, xí trai quá... thì nên chọn một đẳng cấp công việc cao hơn, chắc các cty săn người ko bỏ qua con người này. Hay đơn thuần, bài báo trên muốn đưa ra một ví dụ cụ thể của bài toán marketing kinh điển thông qua lão ăn mày, cách này sẽ thu hút nhiều người xem, dễ hiểu hơn là trên lý thuyết.

Trên thực tế, có bao nhiêu lão ăn mày làm được điều này?

Tìm tất cả các bài viết của tác giả này
Trích dẫn bài viết này trong bài trả lời
06/03/2010, 12:48 PM (Bài viết được chỉnh sửa lần cuối lúc: 06/03/2010 12:48 PM bởi MagiWall.)
Bài viết: #6
RE: Làm ăn mày cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. Hehehe
Thực tế xã hội ta còn nặng định kiến về thứ bậc và đẳng cấp trong cuộc sống. Wall nghĩ cái bài "Làm ăn mày cũng phải có tri thức kinh tế" kia là một ví dụ dễ hiểu, dễ tiếp thu hơn là những mớ lý thuyết sách vở nặng nề! Và hơn thế nữa, đọc câu chuyện, đôi khi những người làm kinh tế phải giật mình!!!

Vì sao ư? Hãy móc ra 1 đồng xu và cho một người ăn mày đi! Bạn sẽ hiểu phần nào!
3D_103D_103D_103D_10

Sự rèn luyện và học tập không phải là đồ trang sức, mà là vũ khí để chiến đấu trong xã hội ngày nay.
Ghé thăm website của tác giả Tìm tất cả các bài viết của tác giả này
Trích dẫn bài viết này trong bài trả lời
06/03/2010, 12:58 PM (Bài viết được chỉnh sửa lần cuối lúc: 06/03/2010 12:59 PM bởi deleted.)
Bài viết: #7
RE: Làm ăn mày cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. Hehehe
Thán phục cách ăn mày của hắn! Nhưng 1 điều rằng ăn mày đi xin tiền của người lao động xây dựng xã hội đất nước. Thử hỏi hắn có phải là loại người lười nhác, không biết làm gì mới đi ăn mày. Ăn trên đồng lương của những con người làm ăn cực khổ, vất vả do lao động.
Trích: ""Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.""
Nếu 3 triệu dân đi ăn mày như hắn VN mình giàu nhất thế giới chắc! Nhục nhã quá!

_*̡͌l̡*̡̡ ̴̡ı̴̴̡ ̡̡͡|̲̲̲͡͡͡ ̲▫̲͡ ̲̲̲͡͡π̲̲͡͡ ̲̲͡▫̲̲͡͡ ̲|̡̡̡ ̡ ̴̡ı̴̡̡ *̡͌l̡*̡̡_ Hãy quên đi...! Đừng tiếc nuối những năm tháng không có ngày mai..!
Ghé thăm website của tác giả Tìm tất cả các bài viết của tác giả này
Trích dẫn bài viết này trong bài trả lời
07/03/2010, 11:28 AM
Bài viết: #8
RE: Làm ăn mày cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. Hehehe
Nói chung: Làm 1 công việc vì đam mê, sở thích, vì tiền bạc, hay vì sở trường... thì đều phải xét thêm đến vài khía cạnh xã hội khác nữa. Một công việc tốt không nên có ảnh hưởng tiêu cực đến nhiều người. Chỉ cho 1 ngày người ăn mày này kiếm 200k -> trong vòng vài tháng hắn có thể có vốn để bắt đầu khởi nghiệp từ kinh doanh nhỏ. Nếu biết tính toán như hắn, thành công trong kinh doanh nhỏ cũng ko quá khó (ko biết hắn có học hành gì ko nên ko nói đến khả năng bắt đầu từ xin việc khác). Có lẽ đúng là tác giả muốn dễ hiểu hóa về các lý thuyết Marketing.
Tìm tất cả các bài viết của tác giả này
Trích dẫn bài viết này trong bài trả lời
Gửi hồi âm 


Các bài viết giống nhau
Bài viết: Tác giả Hồi âm: Views: Bài gửi cuối
Thumbs Up Cùng thảo luận nhé. khunglongcon 18 46,742 22/08/2009 09:38 PM
Bài gửi cuối: LuongTran
  Cùng thảo luận nhé! deleted 5 15,625 19/08/2009 11:26 AM
Bài gửi cuối: khunglongcon
  Câu chuyện con lừa - cũng chính là cách sống vậy! MagiWall 4 14,806 24/07/2009 11:23 PM
Bài gửi cuối: Mr.Phan

Chuyển tới diễn đàn:


Bây giờ là: 16/05/2024, 12:39 AM
Pharmaboard Plugins, Cung cấp bởi MyBB, © 2002-2024 MyBB Group.
Convert by nhtera